http://matcuoi.com http://matcuoi.com

Search blog

17/3/10

Nỗi buồn được chia đôi

Chỉ riêng mình tôi, tôi đã luôn sống như thế. Cũng đã có những khoảng thời gian thật vui cùng bạn bè nhưng rồi dần dần, khi ngày tháng trôi đến khoảnh khắc sinh viên năm cuối, sắp ra trường tôi cảm thấy nỗi cô dơn đến thường xuyên hơn. Bởi lẽ chắc là mọi người cũng như tôi, có nhiều điều cần lo lắng và quan tâm hơn hay chỉ đơn giản là cơ hội gặp nhau tụ tập khó khăn hơn. Bạn bè ở nhà thì lần lượt lấy vợ, người thì lấy chồng. Tôi lại càng trở nên trống vắng mỗi khi buồn không nơi chia sẻ. Dù thời gian sinh viên không còn dài với không ít kế hoạch nhưng đôi lúc nỗi cô đơn sẽ kéo đến khiến tôi lo sợ. Thật may, từ ngày mai em N sẽ chuyển tới sống chung. Thật trùng hợp là tôi và em không ai nói với ai lại cùng có ý nghĩ chuyển tới sống chung với nhau. Vậy nên từ khoảnh khắc đó căn phòng không còn trống trải nữa và nỗi buồn của tôi nều có đến thì cũng được vơi đi một nửa. Thật may!

Không có nhận xét nào: