http://matcuoi.com http://matcuoi.com

Search blog

14/1/10

Lần vuốt ve thứ 100


Ngày ấy, khi cô gái và chàng trai đang yêu nhau thắm thiết. Mỗi lần gọi điện thoại, hai người chuyện trò tưởng chừng không bao giờ dứt. Cuối cuộc gọi, luôn là cô gái gác máy trước, sau khi đã cố nấn ná, không muốn nói lời tạm biệt, chàng trai lại từ từ cảm nhận hơi ấm còn vương lại của giọng nói trong không trung, và một nỗi buồn man mác, vấn vương, lưu luyến.Sau đó, hai người chia tay. Cô gái nhanh chóng có người yêu mới, một anh chàng đẹp trai, hào nhoáng. Cô gái thấy rất mãn nguyện, và cũng rất đắc ý. Nhưng rồi về sau, cô dần dần cảm thấy giữa hai người dường như thiêu thiếu một điều gì đó, sự bất an đó khiến cho cô thấy như có một sự mất mát mơ hồ. Là điều gì vậy nhỉ? Cô cũng không rõ nữa. Chỉ là khi hai người kết thúc cuộc gọi, cô gái cảm thấy khi mình chưa kịp nói xong một nửa câu “Hẹn gặp lại”, thì đầu dây bên kia đã vang lên tiếng “cạch” cúp máy. Mỗi lúc như vậy, cô luôn thấy cái âm thanh chói tai đó như đóng băng lại trong không trung, rồi xuyên vào trong màng nhĩ. Cô cảm thấy dường như người bạn trai mới giống như một cánh diều đứt dây, đôi tay yếu ớt của mình sẽ không thể níu giữ được sợi dây vô vọng đó.
Rồi cũng đến một ngày, hai người cãi nhau. Anh chàng đó chán nản, quay người bỏ đi. Cô gái không khóc, mà cảm thấy như là được giải thoát.

Một hôm, cô gái chợt nhớ đến người yêu đầu tiên, bỗng thấy bùi ngùi: Chàng “ngốc” đợi nghe cô nói xong câu “Tạm biệt”. Cảm xúc đó khiến cô nhấc máy. Giọng của chàng trai vẫn chân chất, bình thản như xưa. Cô gái thì chẳng thốt lên lời, luống cuống nói “Tạm biệt”

Lần này cô không gác máy, một xúc cảm khó gọi thành tên khiến cô im lặng lắng nghe sự tĩnh lặng của đầu dây bên kia.
Chẳng biết bao lâu sau đó, đầu dây bên kia vọng đến tiếng của chàng trai,
- Sao em không cúp máy ?
Tiếng của cô gái như khản lại,
- Tại sao lại muốn em cúp máy trước ?
- Quen rồi
Chàng trai bình tĩnh nói,
- Anh muốn em cúp máy trước, như vậy anh mới yên tâm”.
Cô gái hơi run run giọng
- Nhưng người cúp máy sau, thường cảm thấy nuối tiếc, như vừa để tuột mất một điều gì đó và em không muốn anh phải như vậy , em xin lỗi ……….
- Không , anh thà nhận sự mất mát đó còn hơn là thấy em sống trong nước mắt và thù hận chính em , anh……. chỉ cần em vui là đủ.
Cô gái không kìm nổi mình, bật khóc, những giọt nước mắt nóng hổi thấm đẫm cả vùng kí ức tình yêu thuở nào. Cuối cùng, cô cũng hiểu ra rằng, người không đủ kiên nhẫn để nghe cô nói hết câu cuối cùng, không phải là người mà cả đời này cô mong đợi. Hoá ra, tình yêu đôi khi thật giản đơn, chỉ một chút đợi chờ, đã có thể nói lên tất cả.
Đôi khi chúng ta không để ý đến những việc làm nhỏ nhặt nhất như việc cúp máy , nhưng có ai trong các bạn hiểu đc rằng nằm sau nó là cả sự yêu thương , sự quan tâm của người bên kia dành cho bạn , và bạn cũng đâu biết rằng hành động đó cũng là một cách để bạn thể hiện sự tôn trọng của bạn với người đang đối thoại với bạn nữa đó , chúng ta hãy cùng tập thói quen biết quan tâm , và thể hiện sự yêu thương qua từng cử chỉ các bạn nhé
*** Có quá nhiều sự thay đổi của một con người mà chúng ta không kịp nhận ra chỉ trong một thời gian ngắn , nó giống như một anh chàng mà KaChiSa sắp sửa nhắc đến ngay sau đây để chúng ta cùng tìm hiều và suy ngẫm về một góc tâm hồn của con trai , hay cũng là của chính con người mình liệu có như thế hay không các bạn nha .
Có một chàng trai và một cô gái, họ yêu nhau hết sức thắm thiết. Có một ngày, cô phải chuyển nhà tới một thành phố rất xa, anh vô cùng đau lòng, nhưng không dám giữ cô lại. Thành phố kia có cha mẹ của cô, họ có cuộc sống rất đầy đủ, còn anh thì cái gì cũng không có. Cho nên anh không dám giữ cô, vì anh sợ cô sẽ khổ. Anh cuối cùng chỉ im lặng.

Còn cô thì cứ đợi anh mở miệng giữ mình lại, cô đợi và đợi, đợi cho đến lúc lên máy bay, anh cũng không hề nói.
Trước lúc lên máy bay, cô đưa cho anh một con lợn bông nhỏ, cô nói "Nhớ em, thì hãy xoa đầu nó một lần". Sau đó cô bước lên máy bay mà không hề quay đầu lại.
Trời đang trong xanh thì đột nhiên mưa, anh vừa khóc vừa nhìn chiếc máy bay cất cánh, chính lúc ấy, anh đột ngột phát hiện mình đã phạm một sai lầm đáng sợ, anh quên không hỏi cô địa chỉ và số điện thoại của cô ở nơi ở mới.
Thế là từ đó anh bắt đầu chờ đợi, ngày ngày ôm lấy chiếc điện thoại không dời, anh nghĩ cô nhất định sẽ gọi điện về. Nhưng không có, mãi mà không có.
Lúc anh nhớ cô, anh lại mang con lợn bông ra xoa đầu, anh xoa đầu nó hết lần này đến lần khác, nhưng chỉ càng làm cho mình nhớ thêm.

Anh đợi cô tròn ba tháng, sau đó chuyển thành tuyệt vọng. Anh cảm thấy cô hình như đã quên anh mất rồi, thậm chí anh bắt đầu hận cô.

Anh bước ra khỏi phòng, từ giây phút đó anh quyết định quên đi tình yêu này. Quan trọng với anh bây giờ là bắt đầu lại. Anh ôm lấy con lợn bông, nghĩ một lúc, rồi đành ném nó ra ngoài cửa sổ. Ném đi tất cả những ký ức về cô. Anh từ đây cũng không nhìn lại qua khứ nữa.

Sáng sớm ngày thứ hai, có một người làm công đến dưới lầu dọn dẹp vệ sinh. Bà ta nhìn thấy một con lợn bông, bà ta ôm lấy nó, vuốt ve, đột nhiên con lợn bông động đậy, miệng nó từ từ mở, rồi nhả ra một mảnh giấy. Trên mẩu giấy là địa chỉ và số điện thoại của cô gái.

Con lợn bông ấy là người trong xưởng đồ chơi phải mất rất nhiều tâm huyết mới làm ra món quà đặc biệt này cho cô . Nếu như xoa đầu nó một trăm lần, nó sẽ nhả ra mảnh giấy cô viết. Cô đã âm thầm quyết định, chỉ cần nhận được điện thoại của anh là sẽ từ bỏ tất cả để trở về, không chia tay anh nữa.
Nhưng anh cuối cùng chỉ vuốt ve nó 98 lần.

Người làm công nghĩ : Con lợn bông này thích như vậy, nên đem nó về cho con mình chơi. Bà ta ôm con lợn bông, quẳng đi mảnh giấy.

Anh và cô từ đây đã để tuột mất một nửa cuộc đời.


Phải chăng anh chàng quá ủy mỵ đến mức đánh mất cả tình yêu và lí trí , đôi khi chúng ta nên biết sống chấp nhận với thực tại , và hướng tới tương lai , những lúc mất tinh thần nhất chúng ta nên rời bỏ đi đâu đó một thời gian để có thể lấy lại cho mình một nghị lực sống , KaChiSa từng có một người bạn rơi vào hoàn cảnh này , thật lòng KaChiSa chỉ biết khuyên bạn mình nên quên đi để hướng tới một tương lai rộng còn đang đón chờ ở trước mắt , nhưng rồi nó vẫn rơi vào trạng thái mất thăng bằng trong cuộc sống , nó khép mình , và ít giao tiếp với mọi người hơn , bỗng một ngày KaChiSa giật mình nhận ra nó đã thay đổi hoàn toàn , lại vui vẻ , lại nói cười và lại là chính nó như ngày nào . Rồi nó bật mí cho KaChiSa biết rằng nó đã thức trắng một đêm rong ruổi trên khắp các con phố mà nó và bạn gái của nó đã đặt chân đến , nó tự hồi tưởng lại những quá khứ đẹp nhất của hai đứa , những phút giây tuyệt vời nhất của hai đứa , và nó nghĩ đến tương lai rộng ở trước mắt ., với những dự định của nó trong tương lai , một đêm dài nó tưởng chừng như đã kiệt sức nhưng không , dừ cả ngày nó chỉ đc ngủ trong 1 tiếng , nhưng khi thức giấc nó cảm thấy thật sự thư thái , và hình như nó đã sống lại , sống lại với chính con người thật của nó . KaCHiSa nghĩ có lẽ làm theo cách đó cũng là một cách để bạn có thể lấy lại đc con người bạn , đừng bao h sống quá ủy mỵ các bạn nhé , nó sẽ làm cho bạn bị đảo lộn mọi suy nghĩ trong cuộc sống thực tại đó …. Chúc các bạn luôn luôn sống với chính mình !

Không có nhận xét nào: